Nguyễn Nhật Ánh, nhà văn của trẻ thơ và những tâm hồn lang thang, đó là cái tên mà tôi gọi là nhà văn khi đọc cuốn sách đầu tiên “Thiên thần nhỏ của tôi”. Một lối viết mang hơi thở hoài niệm, có những chi tiết khiến tâm hồn người đọc như phiêu du vào thế giới mộng tưởng của riêng mình. “Thiên thần nhỏ của tôi” là một câu chuyện viết về trẻ em nhưng bản chất lại mang giá trị người lớn. Nếu bạn cần một cuốn truyện ngắn giúp bạn đơn giản hơn một chút, bình yên một chút, câu chuyện nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh và day dứt, cuốn sách “Thiên thần bé nhỏ của tôi” là một sự lựa chọn rất thích hợp.
Về nhà văn Nguyễn Nhật Ánh:
Nguyễn Nhật Ánh là nhà văn Việt Nam, sinh năm 1955 tại làng Cố Đô, xã Bình Quế huyện Thăng Bình, biết rõ quảng nam. Anh được biết đến với nhiều tác phẩm văn học viết về đề tài tuổi mới lớn, rất được độc giả yêu thích và nhiều tác phẩm đã được chuyển thể thành phim: Kính Vạn Hoa, Cô Gái Đến Từ Hôm Qua, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, Đôi mắt xanh,… Tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh luôn nhẹ nhàng nhưng đủ để ám ảnh người đọc, đó là lý do tại sao các tác phẩm của ông rất thành công và trở thành ký ức tuổi thơ. của nhiều bạn đọc. Năm 1998, ông là NXB Kim Đồng Giải thưởng dành cho tác giả có sách bán chạy nhất.
Nội dung truyện ngắn thiên thần nhỏ của tôi:
Câu chuyện bắt đầu với sự thay đổi ngôi nhà của gia đình Kha, và cũng như mọi lần, cả gia đình chuyển đến một ngôi nhà hoàn toàn xa lạ. Tại đây, câu chuyện về một thiên thần nhỏ của tôi bắt đầu khi Kha gặp Hồng Hoa. Một cô bé nhà nghèo trong xóm, hay lẻn vào vườn địa đàng sau nhà của Kha. Nói chính xác, đó là một khu vườn thơ theo ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh. Có những lời nhẹ nhàng miêu tả khu vườn sau nhà của Khả, thánh địa của anh và Hồng Hoa: Có những lúc ngồi đọc sách bên giếng, dù khi ngồi trên những tảng đá rêu ẩm, tôi nhìn vào trang sách. Sách thì ít mà giếng thì nhiều hoa khế trôi. Làn nước trong veo được tô điểm bởi màu vàng của lá và màu trắng của khế với viền xanh rêu xung quanh là một trang sách không kém phần kỳ diệu đối với tôi và tôi đọc không biết chán. Rồi từ hai người xa lạ, hai đứa trẻ ở hai lớp, lớp khác nhau lại gần nhau, chơi với nhau, tâm hồn đồng điệu. Kỳ lạ thay, Hồng Hoa còn am hiểu và tường tận mọi ngóc ngách của “vườn địa đàng”, nơi có nhiều cây trái hơn cả chủ nhân Kha. Một hôm, khi lẻn ra vườn, Hồng Hoa bị con chó Becgie mà bố Kha mang về cắn phải vào bệnh viện. Khi đó Kha mới biết được một sự thật đau lòng về Hồng Hoa, về gia đình cô, về một xã hội hơi bất công khiến anh thấy thương Hồng Hoa, thấy tủi thân và có chút tủi hờn. mơ hồ: Ngày hôm đó, lần đầu tiên tôi không nghĩ đến việc về nhà…
Một câu chuyện về hai đứa trẻ nhưng sau đó là sự thật đau lòng qua lăng kính trẻ thơ
Khu vườn sau nhà Kha chính là khu vườn của gia đình Hồng Hoa trước đây, nơi cô đã từng lớn lên, từng gắn bó và yêu khu vườn địa đàng ấy biết bao. Vậy mà, bằng việc khai thác vấn đề bất công giữa các giai cấp, sự phân biệt đối xử giữa người với người, Nguyễn Nhật Ánh khiến người đọc không khỏi xót xa cho thân phận của cô bé Hồng Hoa. Nơi từng là của mình giờ là của người khác, từng là gia đình mình, mình bị chính con chó Becgie cắn cho một vết thương trên vai, đó cũng là nỗi đau trong tâm hồn của một đứa trẻ: Không biết Bạn đã thức dậy chưa, và khi nhìn thấy những vì sao lấp lánh ngoài cửa sổ, bạn có bâng khuâng nghĩ đến khu vườn đang héo úa ngoài kia? Và bạn có biết, đối với tôi, bạn luôn tốt bụng và đáng yêu như một thiên thần, cho dù một thiên thần vừa bị gãy cánh chính trong khu vườn địa đàng của tuổi thơ bạn. Kha và gia đình Hồng Hoa là hai gia đình đối lập nhau. Nhà họ Kha giàu có, nhà nghèo bị tư sản đánh úp, tịch thu hết tài sản, sau này dù bà nội cô gái có gửi đơn xin xét lại cũng không thành công cho nhà Hồng Hoa. Truyện chủ yếu kể về cuộc gặp gỡ của hai đứa trẻ nên vấn đề phân biệt giai cấp, bất công không được đề cập quá nhiều. Với mỗi câu cuối đoạn văn mà Nguyễn Nhật Ánh viết, người đọc đều đau xót cho số phận bất hạnh của Hồng Hoa, cho cô bé chất phác bỗng mất nhà, mất đi những gắn bó từ những ngày đầu đời. lẻn vào khu vườn, chỉ để trở thành “thiên thần gãy cánh trong khu vườn địa đàng của tuổi thơ tôi”.
phần kết
Tóm lại, Thiên thần nhỏ của tôi sẽ mang đến cho chúng ta cảm xúc có chút hụt hẫng, chút xót xa cho số phận bé Hồng Hoa qua góc nhìn và cảm nhận của cậu bé Kha. Và dù là con nhà khá giả, anh ấy cũng có những tâm sự riêng, có sự thích khác với em mình, phải chăng đó cũng là sự khác biệt trong tâm hồn. Lớp nào cũng có nỗi đau riêng, Nguyễn Nhật Ánh đã nhẹ nhàng đi vào lòng người đọc và để lại một cái kết mơ hồ nhưng khiến người đọc phải suy nghĩ, say mê và tự mình vẽ ra một cái kết khác. nhân vật. Một tác phẩm ra mắt đã lâu nhưng phần nào bị lãng quên, nay mong các bạn đọc và nhìn nhận lại những giá trị của nó.
Review chi tiết của Thế Hồng