Cú đấm của con rể bà Tư Hường, người đăng cai cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2008, làm chảy máu mũi một phóng viên, có thể chỉ là một phản ứng cá nhân. Tuy nhiên, nó cũng cho thấy rằng, nếu tiền bạc, trong vài tháng, có thể biến sỏi đá trở thành sân khấu nguy nga, thì văn hóa không thể trang bị cho những người có tiền nhanh tới vậy.
Dạ tiệc tối 14.7 có mời phóng viên và ban tổ chức đã đảm bảo rằng, việc chụp hình các hoa hậu là không hạn chế. Thế nhưng, theo tường thuật của các nhà báo có mặt, con rể bà Tư Hường, đã nói với một phóng viên Báo ảnh Việt Nam: “Không cần báo chí tụi mày, đ... có đưa tin gì hết”. Phóng viên này phản ứng bằng lời thì bị người con rể, nay đã xác định được tên là Trương Công Ánh, đấm ngay vào mũi. Đồng thời, cháu ngoại của bà Tư Hường giật thẻ tác nghiệp của phóng viên và nói: “Mày phải biết rằng có cái thẻ này là do tiền của gia đình tao bỏ ra”.
Bà Tư Hường, tượng đài trong thương trường đã mất đi để lại khối tài sản khổng lồ lên đến hàng tỷ USD
Bà Tư Hường ngay sau đó có giải thích rằng, con rể của bà chỉ “vung tay” làm chảy máu phóng viên chứ không cố tình gây thương tích. Bà cũng xin lỗi cho cậu cháu ngoại 16 tuổi đang sống ở Canada “chưa hiểu biết văn hoá, cách ứng xử ở Việt Nam”. Thực ra hành vi của “cậu ấm ngoại” không hẳn là vì chưa thấm nhuần văn hoá Việt Nam. Cậu và cả bố cậu (Trương Công Ánh) đã không ý thức được rằng khi bà ngoại cậu dành cả khu Diamond Bay cho một hoạt động công cộng như cuộc thi này thì cho dù cậu là chủ nhà cũng phải ứng xử ở đó như ở một nơi công cộng.
Một bài báo được đưa lên trên tờ Nhân Dân online từ lúc 12h ngày 16.7 đưa ra giả thiết, “cú đấm” bắt nguồn từ “một số thành viên trong gia đình bất mãn, cho rằng, ông Nguyễn Quốc Toàn (con trai bà Tư Hường), chủ trương nhận đăng cai cuộc thi này là để chơi ngông, phá tiền”. Tuy nhiên, những ai biết bà Tư Hường thì không tin việc đăng cai cuộc thi được quyết định từ người con trai chứ không phải từ người đàn bà quyền lực ấy.
Nói chi hàng triệu đô la cho hoa hậu là “chơi ngông” là cũng chưa thực sự hiểu những hoạt động của Hoàn Cầu. Cho dù rất khó biết chính xác số tiền mà công ty này đã bỏ ra, nhưng cũng phải ghi nhận bà Tư Hường đã rất nỗ lực. Việt Nam đã có một cơ hội để được nhắc tên thông qua việc tổ chức thành công cuộc thi. Tuy nhiên, Hoa hậu Hoàn vũ là một hoạt động mang tính kinh doanh, cho dù lợi nhuận của những tổ chức đăng cai không phải bao giờ cũng được tính bằng tiền bạc.
Bà Tư Hường đã đầu tư hàng trăm tỉ đồng để đẩy nhanh tiến độ xây dựng Diamond Bay, nơi diễn ra cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ 2008. Diamond Bay chỉ là một phần rất nhỏ trong dự án khu du lịch giải trí Sông Lô và chỉ là một trong rất nhiều dự án kinh doanh bất động sản của bà Tư Hường, chỉ tính riêng khu vực Nha Trang. Bà Tư Hường được “giao” 178ha đất để xây dựng khu du lịch giải trí Sông Lô. Lẽ ra ở thời điểm giao đất, việc đền bù cho dân phải áp dụng theo nghị định 04, thoả thuận với dân theo giá thị trường, nhưng không hiểu sao, bà Tư Hường đã được địa phương cho vận dụng nghị định 02, theo đó, người dân sẽ bị “giải toả”, đôi khi, bằng “cưỡng chế”. Số tiền đền bù mà những người dân được hưởng khi phải giao đất cho bà Tư Hường chỉ được tính trên đơn vị “trăm đồng” trên một mét vuông.
Không dừng lại ở đó, trong quá trình xây dựng khu du lịch Sông Lô, bà Tư Hường còn cho lấn vịnh Nha Trang hàng chục hécta. Năm 2004, khi bị kiện, thay vì phục hồi nguyên trạng, bà Tư Hường đã tự rào lại phần lấn chiếm đó chờ “hạ hồi phân giải”. Khu du lịch Sông Lô bắt đầu từ năm 2001 nhưng cho đến trước cuộc thi hoa hậu, Hoàn Cầu bị chỉ trích rất nhiều vì ngoài việc phát triển quy mô về đất, Hoàn Cầu gần như không triển khai một đầu tư đáng kể nào. Theo đúng luật Đất đai, dự án Sông Lô có thể bị thu hồi vì không thực hiện đúng những gì cam kết.
Việc bà Tư Hường giành được quyền đăng cai cuộc thi Hoa hậu Hoàn vũ đã làm thay đổi uy tín của Hoàn Cầu trước khu đất liên tục bị dân khiếu kiện này. Dư luận và chính quyền các cấp rất nhiệt tình ủng hộ và bà Tư Hường, cũng trong mấy tháng chuẩn bị cho cuộc thi hoa hậu, đã cho lấp vùng bãi, kéo dài từ khu vực Diamond Bay đến thẳng khu Miếu Cậu, một khu danh thắng của Nha Trang, mở rộng “Sông Lô” bằng cách lấn biển thêm khoảng hơn 60ha nữa. Theo một nguồn tin từ Nha Trang, “trong không khí Hoa hậu Hoàn vũ”, bà Tư Hường đã được “hợp thức hoá” 60ha đất san lấp thêm này.
Bà Tư Hường là một nhà kinh doanh xuất sắc, tuy nhiên, bằng cách tích tụ địa ốc theo cách nói trên, từ năm 2002 tới nay, bà liên tục bị những người dân chịu cưỡng chế giao đất cho bà khiếu kiện. Thanh tra đủ các cấp đã từng giải quyết, nhưng gần như chưa có phán quyết nào đủ ảnh hưởng tới sự nghiệp vững như bàn thạch của bà. Không phải ngẫu nhiên mà con rể và cậu cháu ngoại 16 tuổi phản ứng với nhà báo đang tác nghiệp theo cách thô lỗ như trên. Những thành viên trong gia đình ấy biết rõ quyền lực của “bà ngoại” họ.
Trở thành một trong những người giàu có và quyền lực nhất Việt Nam, nhưng rất hiếm khi bà Tư Hường xuất hiện. Cách ứng xử của bà sau khi vụ hành hung nhà báo xảy ra cũng cho thấy bà là một người bản lĩnh. Bà chủ động gọi điện thoại cho nhà báo bị đánh, bà muốn có một cuộc gặp các nhà báo để xin lỗi sự việc nói trên, bà biết hành động của con rể và cháu ngoại của bà không chỉ ảnh hưởng đến thanh danh và uy tín của gia đình bà, của Hoàn Cầu mà còn ảnh hưởng nhiều tới đất nước.
Cú đấm vào mũi nhà báo của người con rể bà Tư Hường rất có thể là tự phát. Nó đến giữa khi mà những nỗ lực tổ chức một cuộc chơi lớn đã sắp sửa trọn vẹn thành công. Thật đáng tiếc. Nhưng, cú đấm ấy bật ra dù ngẫu nhiên thì vẫn phản ánh trung thành những gì thuộc về bản chất. Quảng bá hình ảnh của một gia đình cũng như của một quốc gia là một việc làm phải vô cùng cân nhắc, “uy tín” không thể được “sơn phết”.
Một khi muốn xuất hiện trước sự theo dõi của “hàng tỉ” khán giả truyền hình thì nên nhớ là người ta sẽ thấy một vịnh Hạ Long như mơ đồng thời cũng có thể thấy những người gánh hàng rong lam lũ. Công chúng bị thu hút bởi sự lộng lẫy của các nàng hoa hậu, công chúng cũng sẽ nhìn thấy chất trọc phú trong cú đấm kể trên. Sự nghiệp của một người phụ nữ đã trên 70, đôi khi lại lệ thuộc rất nhiều vào những người thừa kế.
Theo Huy Đức - Sài Gòn Tiếp Thị
Hoặc